To Thich Cau Hon Ca Harvard Tac Gia Lan Rua Chuong 14 Lam Dieu Xau At Gap Qua Bao tong tai ac ma full chuong 3 #u23vn #classroomoftheelite #khai thien 9420 chuong 20 #loi nguyen vinh biet chuong 3 #tieng sung ngoai ben cang phan 2 geniuses past #anh nhung anime da va dang xem youjo senki #sau nam cho doi qt 743 #doc ai lumin hoan tap 13 # Nhà phân phối Baseus chính thức của Baseus tại Việt Nam. Cửa hàng bán lẻ và Trung tâm bảo hành ủy quyền chính thức Baseus. Chuyên phân phối sỉ và lẻ các sản phẩm phụ kiện điện thoại chính hãng Baseus như: Ốp lưng điện thoại, Cường lực, Pin sạc dự phòng, Đồ chơi công nghệ, phụ kiện ô tô, tiện ích gia GANI VIETNAM là một trong những thương hiệu sản xuất và cung cấp tinh dầu thiên nhiên với cam kết tuyệt đối tinh dầu được chiết xuất từ thảo mộc, dược liệu 100% nguyên chất.. GANI luôn tâm niệm rằng phải mang đến cho khách hàng những sản phẩm tinh dầu chất lượng cao và những trải nghiệm tốt nhất. Sản phẩm có số đăng ký là: 4354/2019/ĐKSP, quy cách đóng gói: hộp 500 mg x 30 viên, hạn dùng: 6-2024. Sản phẩm hỗ trợ giảm cân chứa chất cấm Sibutramine. Trong sản phẩm này có chứa chất cấm Sibutramine với liều lượng 16,3 mg/viên. Cục An toàn thực phẩm khẳng định không Gia đình quay lưng, cô rời bỏ thành phố Nam Hi.Năm năm sau, bị cha mẹ ép lấy chồng thay em gái. Do lời đồn đãi rằng tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế thần bí quỷ dị, bị tật quấn thân.Sau khi kết hôn, Tô Bắc mới biết Lộ Nam là tổng giám đốc bá đạo phúc hắc, anh Nằm ở độ cao gần 5.000 m so với mực nước biển, cây ATM 'độc nhất vô nhị' nằm giữa biên giới Trung Quốc và Pakistan có tần suất giao dịch vô cùng thấp. Cây ATM nằm ở độ cao gần 5.000 m được mệnh danh là cỗ máy rút tiền đặt ở vị trí cao nhất trên thế giới nằm Wc1z. Cùng đọc truyện Độc Gia Sủng Hôn của tác giả Thịnh Hạ Thái vi tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại cuộc hôn nhân nồng nặc sự thỏa thuận và tiền, cô cần tiền và hắn cần nhân chẳng cần tình yêu, cô cứ nghĩ mình làm tốt vai trò của mình, làm một người vợ bình thường là được. Nhưng chẳng ai ngờ sau khi kết hôn cô lại nhận được sự sủng ái trước nay chưa từng làm tất cả vì cô, vì cô thích đọc Lan Đình Tập nên hắn đã vận dụng quan hệ đem bản gốc quyển sách đó về cho cô... Cô cứ nghĩ hắn sủng cô như vậy là yêu cô, nhưng con vừa ra đời cô đã nhận được một tờ giấy ly hôn. Đánh giá từ 58 lượt Độc Gia Sủng Hônthuộc truyện ngôn tình sủng nói về một cuộc hôn nhân đơn thuần chỉ là đôi bên cùng có lợi, hắn cần con, mà cô, thì cần cuộc hôn nhân không có ngày về này, cô tưởng rằng chỉ cần mình làm tốt vai trò của một người vợ là được, trước giờ chưa từng nghĩ giữa hai người sẽ có tình yêu. Thế nhưng sau khi kết hôn, hắn lại cứ đem cô sủng tới trời. Em gái cùng cha khác mẹ với cô đánh cô một tát tai, hắn cho người đánh gãy tay cô ta; có người mắng cô là hồ ly tinh, hắn cho người hủy dung người đó; biết cô vẫn luôn thích nhất một quyển sách cổ "Lan Đình Tập Tự", hắn vận dụng quan hệ, đem bản gốc của quyển sách cổ đó về nhà để cô có thể xem thỏa thích; thậm chí, lúc cô bị bắt cóc liền uy hiếp cho nổ cả sân bay nếu như dám để chiếc máy bay của người bắt cóc cất cánh... Cô tưởng rằng, tất cả tất cả chính là bằng chứng của sự sủng ái và ưa thích hắn dành cho mình... Nhưng khi cô hoài thai mười tháng, chịu bao vất vả đau đớn sinh con ra, hắn lại bỏ cô lại cùng một tờ giấy thỏa thuận ly hôn sau đó xoay người rời đi chỉ bởi vì cô sinh ra, không phải là con trai mà là con gái... Hãy đọc truyện để tìm hiểu thêm nhé. P1 –'Tôi tên Charlotte Casey.' Cô gái mỉm cười, nhấc một chiếc ghế đến ngồi trước mặt Phạm Tuyết Chân, 'Thực xin lỗi Phạm tiểu thư, chỉ sợ là chúng tôi phải tạm thời lưu lại cô ở đây mấy ngày.''Tại sao chứ?' Phạm Tuyết Chân khó hiểu hỏi Casey trả lời một cách đầy kiên nhẫn, 'Bởi vì chỉ có cô mới có thể khiến Tống Cẩn Hành bó tay chịu trói.' Đây là lá bài tẩy quan trọng nhất để giúp bắt được Tống Cẩn Hành mà bao nhiêu năm qua họ mới nắm được trong tay, lần này chỉ có thể thành công, không được phép thất bại.'Cái gì?' Phạm Tuyết Chân nhất thời không hiểu được ý cô gái nhưng sau đó lập tức bừng tỉnh, 'Các người muốn bắt anh ấy?'Trên môi Charlotte Casey là nụ cười gian trá, 'Không sai chút nào.' Không chỉ là muốn, mà là cực kỳ một năm trước đây, Song và đồng bọn của anh ta đã đem tư liệu về loại đầu đạn tiên tiến nhất, có sức công phá lớn nhất từ trước đến giờ mà họ mới nghiên cứu được bán cho một đầu nậu quân sự nào đó ở Trung Đông. Nếu như loại đầu đạn đó được nhóm người đó lấy ra để thực nghiệm, chắc chắn sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của nhiều người cũng như hòa bình thế nên, hơn một năm qua người của lầu Năm góc và Nhà Trắng đã liệt hai người bọn họ vào nhóm những phần tử khủng bố nguy hại cho xã hội, phải bắt và diệt trừ bằng mọi tiếc là, hơn một năm đã qua đi mà họ vẫn chưa bắt được mục tiêu, cấp trên đã bày tỏ không vui trước hiện trạng dậm chân tại chỗ này. Lần này, thật không dễ dàng mới bắt được cơ hội này, họ đã thề nhất định phải bắt được ít nhất là một trong số hai mục tiêu trên.'Các người không bắt được anh ấy đâu.' Phạm Tuyết Chân cắn môi, cố gắng để cho bản thân bình tĩnh trở trước khi hai người đến sân bay sau đó bị những vệ sĩ mà Sara phái đi chặn lại, sau khi trở về, anh Cẩn Hành không chỉ một lần nói với cô, khi gặp những tình huống tương tự không được bối rối tay chân, bằng không càng dễ dàng bị kẻ địch làm nhiễu loạn tư tin trước khi bắt được anh Cẩn Hành, những người này nhất định sẽ không làm tổn thương không thể để anh Cẩn Hành bị họ bắt được!Chỉ có điều, sao cô cứ luôn cảm thấy mệt mỏi, mí mắt cứ híp lại, chỉ muốn ngủ một giấc thế này?Casey thoáng chau mày, Song và người bạn đồng hành của anh ta trước giờ luôn giảo hoạt đa đoan, thật không ngờ cô gái thoạt nhìn nhu nhược yếu đuối mà hắn định kết hôn cũng cuồng vọng như họ không bắt được hắn, nhưng đó chỉ là chuyện trước đây, hiện giờ họ đã có lá bài tẩy trong tay, làm sao có khả năng thất thủ được chứ?Nếu như cô và các đồng sự không tính nhầm, Song hiện giờ chắc chắn đang từ Luân Đôn đuổi đến đây.'Chỉ cần có cô ở đây, chúng tôi cực kỳ nắm chắc...' Charlotte Casey liếc sang Phạm Tuyết Chân một cái, trên môi là ý cười nhàn nhạt, 'Cô gái có thể khiến Song cam tâm tình nguyện tiến vào phần mộ hôn nhân, sao lại có thể đơn giản được chứ?'Cô chính là nhược điểm lớn nhất của Tống Cẩn Hành!'Tôi sẽ không để các người lấy tôi ra để uy hiếp anh Cẩn Hành đâu.' Phạm Tuyết Chân rất muốn bảo trì sự tỉnh táo của bản thân nhưng mí mắt cô càng lúc càng không nghe sắp chống cự không nổi rồi!Rốt cuộc bọn họ đã cho cô uống thuốc gì vậy? Khiến cô chỉ muốn ngủ và ngủ.'Em gái, nếu như đã đến nơi này, chuyện cũng không phải do em quyết định đâu. Em có biết nơi này là đâu không?''Ở đâu vậy?' Phạm Tuyết Chân hỏi, giọng nói đã có chút mơ hồ.'Lầu năm góc.' Đủ chấn động rồi chứ? Đây là nơi đặt trụ sở của bộ quốc phòng Mỹ, là nơi cục điều tra liên bang giam giữ những con tin quan trọng.'A?' Phạm Tuyết Chân mở to mắt, không dám tin vào những gì mình vừa nghe. Đó không phải là nơi mà lần trước khi anh Cẩn Hành dạy cô về Internet đã lấy ra làm mẫu, dạy cô làm thế nào xâm nhập đó sao?Thì ra là ở đây! Chẳng lẽ họ đã phát hiện ra người lén lút xâm nhập vào hệ thống của họ là cô và anh Cẩn Hành nên mới muốn bắt hai người? Nhưng, anh Cẩn Hành không phải đã nói những người ngu ngốc này căn bản là không có khả năng bắt được hành tung của anh ấy sao?Nhưng giờ cô đã rơi vào tay bọn họ, chuyện này tốt nhất đừng nên nhắc đến. Nghĩ vậy, Phạm Tuyết Chân quyết định không nói thêm gì với cô, Casey cười có chút đắc ý, 'Chỉ cần cô chịu phối hợp với chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm khó con tin.'Các người đừng nói nữa! Tôi muốn ngủ một lát.' Phạm Tuyết Chân nói rồi nhắm mắt day day huyệt thái dương, cô tưởng rằng cô gái đông phương thoạt nhìn nhu nhược yếu đuối kia sẽ sợ đến mức khóc thét, như vậy họ mới có thể dễ dàng dùng cô để uy hiếp Tống Cẩn Hành...Nhưng bây giờ...Cô ta xem đây là chỗ nào chứ? Bị người ta trói gô ở trên ghế mà vẫn có thể ngủ được?Có phải loại thuốc mà cô tiêm cho cô quá liều lượng rồi không? Hay là hiệu lực của thuốc vẫn chưa hoàn toàn tan hết?Washington là thủ đô của nước Mỹ, từ quốc hội cho đến nhà trắng, bao nhiêu cơ quan đầu não của quốc gia hùng mạnh này đều đặt ở thành phố một nơi đặt những cơ quan quan trọng như vậy, trong một phòng họp nằm trong khuôn viên của một tòa nhà nào đó không thuộc bất kỳ cơ quan hành chính nào của chính phủ, ba người đàn ông đang tập trung tinh thần thương thảo.'Người phụ nữ này tên là Charlotte Casey, là một đặc vụ của cục điều tra liên bang, phụ trách theo dõi hành tung của tôi, và cả cậu nữa.' Một người đàn ông tóc ngắn, miệng phì phèo điếu thuốc đang chỉ tay lên mặt một người phụ nữ trên laptop của gương mặt đáng ghét của người phụ nữ kia, Tống Cẩn Hành tỏ vẻ khinh thường, 'Tôi biết người phụ nữ này, năm năm trước, vụ truy bắt nhóm buôn lậu vũ khí ở Trung đông là do cô ta cầm đầu.''Song, mục đích của bọn họ đương nhiên không phải là Phạm tiểu thư mà là những tài liệu nghiên cứu kia của chúng ta.' Người đàn ông đi thẳng vào trọng tâm.'Đương nhiên tôi biết điều đó.' Tống Cẩn Hành cũng lấy ra một điếu thuốc đốt lên, qua làn khói thuốc mờ mờ, đôi mắt sắc bén hơi nheo lại, 'Tôi muốn nói chuyện với họ.''Được thôi.' Người đàn ông lập tức ấn một loạt phím trên chiếc laptop, ba mươi giây sau, đường dây đã được kết nối thẳng đến lầu năm góc.'Thật không ngờ, người luôn có hành tung bất định như Tống tiên sinh hôm nay lại chủ động xuất hiện.' Giọng Charlotte Casey dù ở rất xa vẫn truyền đến thật rõ ràng qua hệ thống loa của chiếc laptop, 'Rõ ràng quý phu nhân rất quan trọng đối với ngài.''Nghe rõ đây, cô chắc là sẽ không có hứng thú động tới một sợi tóc của cô ấy đâu.' Giọng Tống Cẩn Hành lạnh hơn cả băng tuyết Bắc cực.'Xin hỏi Tống tiên sinh, đây có thể coi là uy hiếp không đấy?' Charlotte Casey hoàn toàn chẳng để câu đe dọa của Tống Cẩn Hành vào tai, dám duy hiếp người của cục điều tra liên bang, Tống Cẩn Hành có thể coi như số Cẩn Hành lạnh giọng, 'Đây không phải uy hiếp, đây là mệnh lệnh!'Cho dù bị giọng nói lạnh như băng và khí thế của hắn dọa đến, Charlotte Casey vẫn gượng nở nụ cười giả tạo, 'Tống tiên sinh, chắc là ngài không quên phu nhân của mình hiện đang ở trong tay chúng tôi đấy chứ?''Xem ra Casey cô rất có hứng thú muốn chôn cùng.' Câu nói này đối với đối phương mà nói, tuyệt đối không có một chút hàm hồ qua loa nào, đổi lại là sự ngạc nhiên không che dấu được của Charlotte Casey, 'Anh chẳng thà hy sinh cô ấy sao?'Trong lòng cô không khỏi hiện ra vô số câu hỏi, chẳng lẽ Tống Cẩn Hành căn bản không thật sự lo lắng cho cô gái kia? Hay nói một cách khác, họ đã phí công vô ích?'Có lẽ là vậy.' Giọng lạnh như băng của Tống Cẩn Hành như muốn xuyên qua đường truyền đông cứng đối phương, 'Cô mà dám động đến một sợi tóc của cô ấy, tôi cho nổ tòa nhà Quốc hội của các người, động đến sợi tóc thứ hai của cô ấy, tôi cho nổ tháp truyền thông của các người, động thêm một sợi nữa, tôi cho nổ luôn tòa nhà nội các, để tôi thấy xác của cô ấy, tôi khiến các người ngày mai không nhìn thấy Nhà trắng nữa.''Tống Cẩn Hành, khẩu khí lớn thật! Tôi xem thử anh có dám hay không?' Giọng Charlotte Casey hơi lạc đi.'Đúng vậy...' Đầu bên kia truyền đến một tràng cười cuồng vọng, 'Tôi không dám.' Giữa câu nói, điếu thuốc trên tay đã bị hắn dụi tắt.'Song, thế nào rồi?' Thấy Tống Cẩn Hành nổi giận đùng đùng ngắt điện thoại, Vân Phi Dương lười lĩnh lên tiếng hỏi.'Những lời tôi nói vừa nãy, nếu như tai cậu không có vấn đề thì chắc cũng đã nghe được, còn muốn tôi lặp lại một lần nữa sao?' Tống Cẩn Hành nhìn người đồng bọn bao nhiêu năm qua của mình, hoài nghi không biết liệu có phải hắn bị bệnh già lãng tai hay không?'Ok, tôi lập tức đi xử lý chuyện này.' Hai tay Vân Phi Dương giơ lên ra hiệu đầu hàng, trên mặt vẫn là nụ cười nhiều hàm ý, 'Sau đó thì sao? Cậu dẫn theo người đẹp lưu lạc chân trời góc biển hay sao?' Đối với Vân Phi Dương chuyện đó không sao cả, những năm qua họ đều sống như vậy, vừa kích thích lại rất phong không biết Song liệu có đành lòng để người đẹp chịu vất vả bôn ba như vậy hay không thôi. Cửa xe vừa mở thì bóng dáng quen thuộc kia khiến trên mặt Giang Tâm Đóa lộ ra nụ cười vui sướng.'Đóa Đóa...' Chân Chân vừa bước xuống xe thì đã hưng phấn bổ nhào về phía Giang Tâm Đóa, giang đôi tay ôm siết lấy cô.'Chân Chân...' Giọng Giang Tâm Đóa có chút nghẹn năm qua Chân Chân vẫn gọi điện thoại cho cô nhưng hai người chưa một lần gặp cách 5 năm mới đoàn tụ, từng hình ảnh ngày xưa như một cuốn phim quay chậm, lần lượt lướt qua trong đầu.'Đóa Đóa, sao chị lại gầy như thế? Ở bên Úc không được ăn cơm sao?' Chân Chân nhìn Giang Tâm Đóa từ trên xuống dưới, trong mắt lộ rõ sự khó tin.'Chị vẫn gầy như vậy mà. Còn em thì khác nha, hình như là cao hơn rồi, hơn nữa lại rất xinh đẹp!' Giang Tâm Đóa cũng nhìn Phạm Tuyết Chân cười Chân trước đây luôn toát lên một vẻ nhu mì và ngượng ngùng nhưng giờ thì khác rồi, sự ngượng ngùng đã không còn, thay vào đó là nét sinh động và đáng yêu không thể diễn tả bằng như cô là những anh chàng tóc vàng mắt xanh kia, không nghi ngờ gì, Chân Chân chính là phiên bản chân thật nhất của búp bê Barbie.'Thật sao?' Chân Chân cười rạng rỡ, 'Bối Bối đâu?''Theo Sara đi hái hoa rồi.' Giang Tâm Đóa chỉ tay về phía hai người trong nhà kính đang nghiêm túc xem hoa kia, 'Em có muốn đi không?''Dạ. Em đi xem cô công chúa nhỏ. Lát nữa chúng ta nói chuyện sau nhé!' Buông Giang Tâm Đóa ra, Phạm Tuyết Chân hào hứng đi về phía vườn hoa.'Chào Đóa Đóa, đã lâu không gặp.' Chiếc xe màu đen chở Phạm Tuyết Chân chạy từ bên ngoài vào, dừng lại bên cjanh Giang Tâm Đóa, cửa kiếng xe hạ xuống lộ ra một gương mặt cương nghị đầy suất khí, thì ra là Tống Cẩn Hành.'Tống đại ca?'Thật không ngờ lần này đến Luân Đôn lại có thể gặp được nhiều người quen như vậy! Trong lòng Giang Tâm Đóa muôn ngàn cảm xúc ngổn hôm đó, những người quen đã lâu không gặp cộng thêm một cô công chúa nhỏ xinh xắn đáng yêu khiến nhà của Phạm Uyển Viện náo nhiệt vô cùng. Tình cảnh này, Giang Tâm Đóa ngay cả nằm mơ cũng không dám nghĩ tưởng rằng sau khi kết thúc quan hệ giữa mình với Phạm Trọng Nam thì những người bạn này chắc là sẽ rất khó gặp mặt nhưng cuối cùng họ vẫn có cơ hội ngồi lại với nhau, cùng ăn cơm, trò tối xong, cô bé Giang Phẩm Huyên không sợ người lạ kia vui vẻ cùng Tống Cẩn Hành và Chân Chân lên lầu chơi trò chơi còn Phạm Uyển Viện thì không thể không cùng Lạc Khải đi tham gia một buổi tiệc rượu quan dù là tiệc rượu đã sớm bắt đầu nhưng lộ mặt một chút vẫn là rất cần khi dặn dò Giang Tâm Đóa nhất định phải ngủ lại đêm đó, lại cảnh cáo con trai phải cẩn thận một chút rồi Phạm Uyển Viện mới yên lòng rời đi.'Em rốt cuộc đang lo lắng điều gì?' Lạc Khải nhìn gương mặt dù chỉ trang điểm thật nhạt nhưng vẫn xinh đẹp đoan trang của vợ mình, hỏi một cách khó hiểu.'Con trai anh.' Phạm Uyển Viện bực dọc nói.'Lạc Tư không phải con nít, không cần suốt ngày lo lắng cho nó.' Về đứa con trai này, Lạc Khải ngược lại rất yên tâm. Con trai ông trước giờ thông minh lanh lợi, biết làm cái gì mới tốt.'Lạc Khải, anh không biết thật hay giả vờ không biết đấy?' Phạm Uyển Viện tức tối huých chồng, hung hăng trừng ông.'Biết cái gì?' Lạc Khải ung dung hỏi. 'Lạc Khải...' Phạm Uyển Viện giận thật sự, 'Trong đầu ông ngoại trừ công sự thì còn gì khác không?''Được rồi, đừng tức giận nữa. Lạc Tư rốt cuộc làm gì chọc em giận vậy?' Lạc Khải nắm lấy tay vợ, vẫn điềm tĩnh là, tính tình sao càng lúc càng nóng nảy thế này?!Phạm Uyển Viện chán nản ngồi im, bà biết cho dù mình có tức đến lật xe lên thì chắc là ông cũng không hiểu vì sao bà lại lo lắng và sốt ruột đến vậy.'Anh cho nó đi Melbourne căn bản là một sai lầm.' Bà thở dài. Cho dù muốn bù đắp tình thương của cha thì cũng không cần làm bậy làm bạ mới được chứ!'Anh biết nó không phải thực lòng muốn học thạc sĩ.' Lạc Khải siết tay vợ, cùng bà mười ngón giao nhau, nhàn nhạt rằng ông không hỏi chuyện tình cảm của con trai nhưng vẫn cảm nhận được con trai đi Melbourne vốn là vì một cô gái, mà thân phận cô gái đó đúng là rất mẫn cảm.'Vậy anh còn cho nó đi? Em không phản đối nó có bạn gái, bạn gái gia thế thế nào em cũng không quan tâm nhưng nó lại cứ muốn chọc đến thứ mình không nên chọc, còn không phải làm bậy làm bạ sao?''Không triệt để té ngã thì không thức tỉnh được đâu. Điểm này con rất giống em.' Lạc Khải cười một cách ý vị.'Anh đang cười nhạo em sao? Bàn tay còn lại với những móng tay được cắt ngay ngắn của Phạm Uyển Viện véo chồng một cái khiến ông hơi chau mày.'Không phải. Anh thích nhất em điểm này.' Nếu như không phải vì bà kiên trì, có lẽ họ không được như thế này rồi.'Biết vậy cũng không phải quá muộn. Nhưng con trai anh thì không được. Nó thích người không nên thích.''Em chắc chắn Đóa Đóa nhất định sẽ quay lại với Frank sao?''Hai người có điều kiện để quay lại, tại sao không chứ? Em không muốn nhìn thấy Frank cứ vậy sống cả đời. Đối với nó không tốt, đối với đứa nhỏ cũng không tốt.''Vậy em chỉ thương Frank, không thương con mình?''Hai chuyện khác nhau mà, hơn nữa Frank với Lạc Tư cũng không giống nhau, làm sao so sánh được. Lạc Tư tuy rằng cố chấp nhưng còn chưa đắm chìm quá sâu, chỉ cần ngăn cản kịp thời thì sẽ không tổn thương quá lớn. Em không muốn đến cuối cùng ai nấy đều không vui. Chúng ta là người một nhà, Lạc Khải anh hiểu không? Nhà họ Phạm chúng ta thật không dễ dàng gì mới có những ngày an ổn, em không muốn lại có bất kỳ phong ba gì.''Anh biết. Yên tâm đi, sẽ không có gì đâu. Nếu như Frank vẫn kiên trì vậy Lạc Tư sẽ không có cơ hội.' Tuy rằng ông không muốn chê bai con trai mình nhưng đây là sự gì người sáng mắt đều thấy, con trai ông chỉ yêu đơn phương.'Em thấy em nên tìm cơ hội cưới vợ cho con trai anh thôi. Miễn cho nó suốt ngày cứ không an phận.''Cẩn thận hai mẹ con lại trở mặt.' Lạc Khải nhàn nhạt nhắc.'Em là mẹ nó, nó có thể trở mặt đến mức nào?'Phạm Uyển Viện âm thầm hạ quyết tâm, bắt đầu từ ngày mai bà phải lưu ý một chút xem nhà nào có con gái thích hợp với con trai mình, tốt nhất là người châu Á, nhưng ở Luân Đôn, người gốc Hoa lại không Phạm Uyển Viện âm thầm tính toán tìm đối tượng kết hôn cho con trai mình thì ở nhà, Lạc Tư không ngừng hắt hơi.'Không sao chứ? Bị cảm sao?' Giang Tâm Đóa nhìn hắn này từ sau khi Phạm Uyển Viện ra khỏi nhà thì kéo cô ra vườn hoa nói có chuyện muốn nói với cô nhưng còn chưa nói được gì thì đã hắt hơi liên tục mấy cái. 'Anh khỏe mạnh cường tráng, sao lại bị cảm được?' Lạc Tư nói vẻ khinh thường rồi xoay người, nhìn Giang Tâm Đóa đang đứng sau lưng, dưới ánh đèn vàng nhạt, trông cô diễm lệ phi phàm, càng nhìn càng khiến tâm tư hắn rung động không thôi.'Rốt cuộc là có chuyện gì mà làm ra vẻ thần bí như vậy?' Giang Tâm Đóa dè dặt tránh khỏi ánh mắt quá mức nóng bỏng của hắn.'Hôm nay em đi gặp Frank?' Hắn hỏi rất nhẹ nhàng dù thực ra trong lòng rất khẩn trương muốn chết.'Ừ.' Giang Tâm Đóa đáp khẽ một tiếng, cũng không định nói nhiều bởi vì, quả thực chẳng có gì để nói.'Em tha thứ cho anh ấy?''Giữa em với anh ấy đã không có gì tha thứ hay không tha thứ rồi. Cho dù không có duyên làm vợ chồng thì cũng không phải kẻ thù.'Đó là bởi vì em không biết Frank còn giấu em một chuyện rất quan trọng! Nếu như em biết mà vẫn còn có thể tha thứ cho anh ta, vậy anh thực sự không còn gì để nói! Trong lòng Lạc Tư thầm nhủ.'Liệu hai người có hợp lại không?'Giang Tâm Đóa lườm hắn, 'Tự dưng hỏi chuyện này làm gì?''Nếu như hai người không quay lại, vậy anh sẽ theo đuổi em!' Lúc Lạc Tư nói câu này giọng nói nghe rất tự nhiên, mang theo cảm giác tự tin như thường ngày, chỉ tiếc là màu đỏ khả nghi trên gương mặt tuấn tú kia vẫn lộ rất rõ dưới ánh đèn vàng.'Lạc Tư, không được lấy chuyện này ra đùa.' Giang Tâm Đóa vội đánh trống lảng.'Anh không nói đùa. Anh thật lòng đó.''Em cũng rất nghiêm túc. Em chỉ xem anh như bạn tốt thôi.''Không có chút tình cảm nào sao?' Lòng Lạc Tư chùng xuống.'Không có.''Vậy em còn thích Frank sao?' Hắn không cam lòng hỏi.'Không có.''Vậy anh chưa vợ, em chưa chồng, vì sao anh không thể theo đuổi em?''Em đối với anh không có tình cảm nam nữ. Lạc Tư, em với Phạm Trọng Nam...Em không muốn làm cho quan hệ giữa chúng ta trở nên quá phức tạp...' Cô cố gắng diễn đạt cho rõ ràng.'Hai người đã kết thúc rồi...''Cho dù em với anh ấy kết thúc rồi thì giữa em với anh cũng không thể phát triển tình cảm nam nữ được...Xin lỗi Lạc Tư...Em không biết có phải trong lúc vô tình em đã làm gì khiến anh hiểu lầm hay không...'Cô chắc chắn là mình không có! Nhưng lúc này cô chỉ muốn từ chối khéo dù không biết thế nào mới là khéo!'Đóa Đóa, em không làm gì khiến anh hiểu lầm cả. Là anh luôn thầm mến em! Lần đầu tiên gặp em ở trường đại học là đã mến em rồi. Nhưng lúc đó em với Frank đã kết hôn nên anh đành giấu kín trong lòng. Nhưng giờ thì khác rồi, hai người không còn ở bên nhau mà anh thì vẫn thích em, tại sao em không cho anh cơ hội để chứng minh anh không thua kém Frank chứ? Ít ra, anh tuyệt đối sẽ không làm tổn thương em như anh ta. Anh đảm bảo...''Anh đừng nói nữa.' Giang Tâm Đóa ngắt lời hắn, 'Lạc Tư, em biết anh tốt với em nhưng em không thể nhận sự theo đuổi của anh. Anh đừng ép em, em không muốn quan hệ giữa chúng ta bị phá hỏng. Em vào với Bối Bối...'Nói rồi, như sợ Lạc Tư từ phía sau đuổi bắt mình vậy, Giang Tâm Đóa chạy như bay khỏi vườn hoa, không dám chậm trễ một giây nào.

doc gia sung hon