Biểu tượng cảm hứng với khuôn mặt cau có và miệng mở có nghĩa là điều gì đó không dễ chịu hoặc phiền phức . 😧 Ý nghĩa của Anguished Face Emoji. Biểu tượng xúc cảm trên khuôn mặt đau đớn có nghĩa là lo ngại, bồn chồn hoặc buồn bã . Câu trả lời: Câu hỏi tu từ cuối bài thơ “Hồn ở đâu bây giờ?”cất lên như một nỗi niềm xót xa khôn nguôi. Nhạc điệu buồn đầy dư ba ám ảnh khiến tâm tưởng người đọc như cũng rưng rưng. Đó là một lời tự vấn, như tiếng gọi hồn. ''Những người muôn năm cũ Hắt xì hơi 1 cái: Theo ý nghĩa tâm linh, hắt xì hơi 1 lần được cho rằng là có ai đó nhắc đến bạn. Họ có thể là bạn bè, đồng nghiệp, người thân khi đang nói về một chủ đề nào đó liền nhắc đến bạn. Hắt xì hơi 2 cái: Hắt xì hơi 2 cái là điềm gì? Đây là Đọc truyện [KnY|Kimetsu no Yaiba]Tử Đằng Trong Gió | BananaJP - [VIP CHƯƠNG] Chương 135: Hạnh Phúc Và Nỗi Đau trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. Ikiketsu Mia lạnh lùng lau đi khoé môi, nhìn về phía những mảnh vụn xác con Bạn đang xem: Chân ái là gì? Ý nghĩa từ chân ái tại thpttranhungdao.edu.vn. Có phải bạn đang tìm kiếm chủ đề về => Chân ái là gì? Ý nghĩa từ chân ái phải ko? Nếu đúng tương tự thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm tri thức chơi game, review game khác tại đây => Hỏi đáp Mệnh lý cho người Nam sinh giờ Hợi, Thứ Sáu ngày 27/3/1959 Dương lịch. Âm lịch là giờ Quý Hợi ngày Mậu Thân tháng Đinh Mão năm Kỷ Hợi (ĐẠI HẢI THỦY). B65v. Nguồn Tập san ĐA HIỆU số 118 – tháng 1/2020 Triều đại nào rồi cũng qua đi, con người nào dù tài giỏi đến đâu đi nữa rồi cũng mất. Chỉ có lịch sử là không thể mất, cũng không vơi đi mà ngược lại, càng ngày số bài vở bổ túc cho lịch sử càng nhiều hơn, càng phong phú hơn. Vì lịch sử có nhiệm vụ ghi chép lại những sự kiện — ở mỗi triều đại, mỗi giờ, mỗi ngày, hàng năm, hàng thế kỷ, liên tục nối tiếp nhau — xảy ra không ngừng nghỉ theo thời gian. Trong đó còn có cả hình ảnh, chứng tích, và di tích cần lưu lại cho hậu thế. Dĩ nhiên, muốn làm việc này một cách đứng đắn, cẩn thận, chúng ta phải nhờ đến bàn tay/ khối óc của các sử gia chuyên nghiệp, có đức tính luôn tuyệt đối trung thực trước lịch sử. Khi thực thi nhiệm vụ, sử gia không thêm, không bớt, không tuỳ tiện khi ghi chép, hoặc sửa đổi hình ảnh. Một việc làm rất khó khăn, vì các sử gia, ngoài việc bị ảnh hưởng bởi chính kiến hay định kiến, tôn giáo, hay truyền thống gia đình của riêng mình, còn bị ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp bởi nhà cầm quyền đương thời, đặc biệt là nhà cầm quyền ở thời quân-chủ chuyên-chế và thời Cộng-Sản là những thời mà những tâm tình, và dòng suy tư của con người thường bị cướp đoạt một cách vô tội vạ, bị vo tròn bóp méo theo một định hướng’ bắt buộc, cực kỳ tàn nhẫn. Những sử gia trong các chế độ này muốn trung thực với chính mình cũng đã khó, chứ đừng nói là phải trung thực trước lịch sử. Nhà viết sử nổi tiếng vào thời vua Hán Vũ Đế của nước Tàu là ông Tư Mã Thiên 145-86 trước Công Nguyên được người đời hết sức ca tụng về đức tính khẳng khái và trung thực. Lịch sử nước Tàu đã ghi lại, trong một trận đánh giữa quan quân nhà vua với rợ Hung Nô, vào thời đó có 2 vị tướng được đề cử cùng cầm quân ra trận, có tên là Lý Lăng và Lý Quảng Lợi. Không may trong trận đánh này cả 2 ông đều bị thua trận. Khi phân tích nguyên nhân, thì phần đông các quan cận thần và nhà Vua đều đổ lỗi cho tướng Lý Lăng; chỉ riêng ông Tư Mã Thiên đổ lỗi cho tướng Lý Quảng Lợi và bênh vực cho Lý Lăng. Vì Lý Quảng Lợi là anh vợ của vua Hán cho nên sử gia họ Tư đã bị gán vào tội khi quân’. Kết quả, ông đã bị kết án lăng trì’ là tội tử hình, rồi sau đó được đổi thành tội thiến’. Tuy không bị chết, nhưng bị thiến’ là một hình phạt dã man và nhục nhã nhất vào thời đó, vì người đàn ông không còn khả năng sinh con đẻ cái để nối dõi, một tội rất nặng đối với tông đường của dòng họ mình. Nhưng thà là bị hành hình như thế chứ Tư Mã Thiên nhất định không thể nói sai sự thật. Sự kiện này cho thấy, quan điểm của số đông người tức đa số trong nghị viện ở vào giai đoạn lịch sử nào đó chưa chắc đã là chân lý! Trong xã hội Cộng Sản, các ứng cử viên được đảng cử dân bầu’ rồi được tuyển chọn trong các cuộc bầu cử, được gọi là dân chủ’, giới bình dân gọi là cà chớn’. Họ thường đạt tỷ lệ 99% phiếu bầu cũng là một kết quả bất khả tín, có cùng một ý nghĩa xấu tương tự quyền lực trong chế độ độc tài đồng nghĩa với chân lý!? o O o Nhìn lại cuốn Lịch Sử Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam’ được ra đời lúc gần đây đã phần nào chứng minh cho những khó khăn của các nhà viết sử vừa nêu trên. Trước khi và ngay cả sau khi phát hành cuốn sách này, những khó khăn về sự thống nhất phần nội dung của cuốn sách đã là nguyên nhân của sự chia rẽ trầm trọng giữa các Cựu Sinh Viên Sĩ Quan xuất thân từ cùng một quân trường. Những định kiến của từng cá nhân hoặc của từng nhóm không thể nào phá bỏ được, nếu họ không tự nguyện cùng tôn trọng một quy tắc làm việc chung. Chúng ta không có một phương hướng nào khả dĩ hóa giải được những bất đồng trước và sau khi sự kiện xảy ra; từ đó, đã làm xấu đi bộ mặt truyền thống lâu đời. Thật đáng tiếc! Trường Võ Bị tọa lạc trên đồi 1515 ở Đà-Lạt là phần hình thức, nay đã bị địch xóa bỏ. Còn cuốn sách Lịch Sử Trường Võ Bị’ là phần nội dung, trong đó châm ngôn “Tự Thắng Để Chỉ Huy” mới thật sự có ý nghĩa, xứng đáng là tấm bia đáng truyền tải cho thế hệ mai sau, và cũng là châm ngôn đáng ghi nhớ dành cho những ai muốn chỉ huy người khác. Vấn đề chính cần quan tâm ở đây, trước hết vẫn là vấn đề tự thắng’, các đề mục khác chỉ là phụ. Ngược về thời tiền sử, con người còn ăn lông ở lỗ’, chưa có phương tiện ghi chép, vả lại cũng chưa có khái niệm về lịch sử; cho nên khi cần phải giữ lại điều gì quan trọng, người ta thường truyền miệng, từ miệng người này sang miệng người kia liên tục từ đời này sang đời khác, để nói cho nhau nghe, hiểu, và để cho mọi người cùng biết những gì thiết thực trong cuộc sống cần ghi nhớ, cần giữ lại, được gọi là bia miệng’. Dần dần, con người tiến đến việc sử dụng bia đá’ để ghi nhớ những điều cần nhớ. Các quan chức nổi tiếng về tài, đức, được ghi tạc tên tuổi vào đá để hậu thế tôn thờ hoặc để ghi ơn công đức. Ngay cả những người một thời lều chõng’ lên đường đến kinh đô để tham dự kỳ thi tranh giải trạng nguyên’; nếu vượt qua kỳ thi, thì cũng được ghi tên vào bảng vàng bia đá’. Thế nhưng có một điều gì đó khá đặc biệt, cho nên sau nhiều biến chuyển của lịch sử, trong dân gian ở nước ta mới có câu “Trăm năm bia đá thì mòn, Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.” Nghĩa là bia miệng’ có phần còn nặng ký hơn cả bia đá’ gấp 10 lần. Rồi sau đó, có lẽ tiền nhân ta muốn khuyên răn người đời muốn làm việc gì đó khó khăn mà muốn thành công thì trước hết phải rèn luyện đức tính kiên nhẫn, nên mới có câu nước chảy đá mòn’ tương tự như có công mài sắt có ngày nên kim’ nhưng đồng thời cũng có nghĩa đen ngụ ý, ngay cả bia đá’ cũng có thể bị nước làm xói mòn và mất đi; chứ bia miệng’ là do miệng lưỡi con người tạo ra, rồi truyền tải cho nhau, thì không có cách gì làm mòn được, và nó sẽ còn mãi mãi. Đúng vậy, miệng lưỡi con người là do Tạo Hóa sinh ra, ngay từ lúc bẩm sinh đã có một tố chất rất đặc biệt, không ai giống ai, cho nên một lời nói phát ra từ cửa miệng của một con người, vừa có lợi, và cũng có thể vừa có hại cho chính mình và cho người khác. Cái lưỡi không xương’ nên có thể nắn nót theo kiểu nào cũng được. Vì thế mà lời nói rất lợi/ hại có thể làm thay đổi quan điểm của người khác. Lời nói tốt có thể làm cho gia đình hạnh phúc. Lời nói xấu có thể khiến gia đình tan nát. Tiếng lành đồn xa và tiếng dữ cũng đồn xa; hoặc “Lời nói không mất tiền mua, Liệu lời mà nói cho vừa lòng nhau…”; đi đôi với lời khuyên “Phải uốn lưỡi 7 lần trước khi nói.” Tôi còn nhớ thời gian trong trại tù “cải tạo”, vào cuối năm 1979. Có một lần sau một ngày lao động vất vả — phá rừng ở vùng Tống Lê Chân, làm trại tù tự nhốt mình, và cuốc đất trồng rau xanh rất cực nhọc –người tù phải tập họp lại để nghe cán bộ quản giáo phê phán, và hắn ta tuyên bố -“Tuyệt đại đa số nà các anh có tinh thần nao động tích cực, rất đáng khen nhưng bên cạnh đó vẫn còn một số chưa tốt, số đó không phải nà ít.” Một anh bạn cùng ở tù với tôi, ngay sau khi tan hàng, đã hỏi tôi -“Mày có hiểu gì không?” Tôi mỉm cười và lắc đầu để đáp lễ anh. Anh bạn tôi cũng mỉm cười theo. Một chuyện khác, mới đây Ngày 15 tháng 11 vừa qua, trong buổi Impeachment lần thứ hai lần thứ nhất xảy ra vào ngày 13 dành cho Tổng Thống Trump ở Capitol Hill; ông Adam Schiff của đảng Dân Chủ, Chủ Tịch Uỷ Ban Tình Báo Hạ Viện chủ trì việc Impeach, đã 6 lần dùng chiếc “búa KGB” đã một thời được sử dụng thuần thục ở Liên-Bang Sô-Viết, đập xuống bàn để cắt đứt lời nói của các dân biểu Cộng Hòa, mà có lẽ theo ông đoán nhận thì đối phương sắp phóng ra một lời nói có tác dụng sắc bén hơn lưỡi dao, sẽ đè bẹp tiếng nói của ông, làm ông mất mặt, cần phải ngăn lại ngay. Lúc đó tôi ngồi trước màn hình TV, thấy ngỡ ngàng! Quái thật! Tôi tự hỏi Tự Do, Dân Chủ được thể hiện ở ngay điện Capitol Hill dưới sự lãnh đạo của bà chủ tịch Hạ Viện Pelosi, sao mà lạ đời thế!? Tôi bèn liên tưởng đến trại tù ”cải tạo” của VC dành cho các sĩ quan “ngụy” trốn trại sau tù nhân bị nhận bản án bị nhốt vào container hoặc bị bắn, trước khi xử án! o O o Một lần lang thang trên net’, nhiều tin tức cho biết, bia đá — dấu mốc đầu tiên ở cổng Nam Quan phía Bắc Việt Nam đánh dấu việc phân định ranh giới giữa nước Ta và nước Tàu — tôi không biết chính xác là đã được tổ tiên ta xây dựng từ đời nào, mà nay đã mất. Thật đáng buồn! Nhưng rồi tôi lại tự an ủi, bia đá’ mất nhưng bia miệng’ vẫn còn “Nước Việt Nam ta từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau” tôi được học từ ngày mẹ dắt tay đến trường, đến nay vẫn còn nguyên vẹn, không thể mất. Bài ca từ thời tôi học lớp ba ở trường làng, thời mà cô/ thầy giáo được kính trọng như ông bà, cha mẹ. Và tôi đã được nghe cô giáo hát rồi cô bắt học trò cùng hát theo từng câu, từng chữ, không cần phải ghi chép “Nhà Việt Nam, Nam Bắc Trung sáng trời Á Đông, Bốn ngàn năm văn hóa đã đắp xây bao kỳ công, Người Việt Nam cân quắc bao anh hùng, Từng phen nức danh khắp trời Á Đông,…” Đến nay đã hơn 70 năm tôi vẫn còn nhớ được 4 câu đầu của bài ca. Mặc dầu ở tuổi măng non không hề biết xuất Xứ, cũng không hiểu được ý nghĩa của bài ca này; chỉ biết hát theo lời cô giáo như con vẹt học nói. Nhưng đến khi lớn lên, tìm hiểu, tôi mới nhận thức được tạm đủ về ý nghĩa của bài ca, và biết được tác giả là nhạc sĩ Thẩm Oánh. Tôi nghĩ, đây cũng là một thứ bia miệng’. Một số bạn cùng sống tuổi măng non thời Pháp thuộc trước 1954 ở miền Bắc, cùng lớp với tôi đều có những nét đồng dạng bia miệng’ cũng quan trọng không kém gì bia đá’, thậm chí còn có thể quan trọng hơn nhiều, vì lời nói hôm nay có thể rất khác với lời nói ngày mai mặc dầu cùng xuất phát từ một cửa miệng, về cùng một vấn đề. Đứng về phía tôn giáo, nếu bia miệng’ được sử dụng cho việc truyền tải những điều hay lẽ phải thì rất tốt, nhưng nếu nó biến thành khẩu nghiệp’ thì đây là một điều cần phải xa lánh. Còn nếu đứng về phía các chính trị gia thì dù là khẩu nghiệp’ cũng không đáng quan tâm, vì quyền lợi trên hết, quyền lợi cá nhân hay đất nước cũng vậy! Vấn đề còn lại là tuỳ thuộc vào sự lựa chọn của mỗi người, muốn đứng về phía nào, tuỳ thích. Cũng lạ thật! Nếu nói về thời gian, đem so sánh chiều dài của Lịch Sử đã có từ hàng ngàn năm trước với chiều dài của một đời người, thì thật sự đời của một con người không đáng kể. Thế nhưng con người lại đóng vai chủ động trong việc hình thành Lịch Sử. Vậy thì con người có nên tin vào Lịch Sử không? -Xin thưa là còn phải tuỳ thuộc vào người viết lịch sử và người đọc lịch sử, không thể xác định ngay được là có’ hay không’. Con người không thể tồn tại cùng với chiều dài của lịch sử để thực hiện mong ước của mình. Vì con người bị giới hạn về thời gian, còn lịch sử thì vô tận, cho nên, mỗi lần lịch sử sang trang’ là một lần người đọc nghi ngờ về lịch sử. Người đọc sẽ tự hỏi, những gì vừa được ghi lại ở đây liệu có đáng tin cậy không?’ Đó chính là điều mà người đọc cần phải suy nghĩ trước một sự kiện lịch sử được sử gia ghi chép lại, cho dù là mới đây hay trước kia. Ví dụ Chắc chắn chẳng ai tin vào lịch sử do đảng viên Cộng Sản ghi chép, ngoại trừ những người thân của họ và những bạn trẻ sinh sau đẻ muộn trong xã hội Cộng Sản. Lịch sử viết về cuộc chiến tranh Việt-Nam kể từ 1945 đến nay do các sử gia tả phái người Mỹ ghi chép, họ vo tròn bóp méo theo ý mình, rồi được giảng dạy ở các trường đại học vẫn còn là vấn đề tranh cãi, sẽ chẳng bao giờ đi đến kết luận. Tuy vậy nó vẫn được truyền bá không cần biết đúng/ sai. Và thực tế đã cho thấy, những cuộc biểu tình phản chiến’ — trước đây, hoặc ngay bây giờ cũng vậy — của các sinh viên được bắt nguồn từ những sai lầm nghiêm trọng của lịch sử. Và lịch sử, như thế, trong hoàn cảnh đó đã không còn mang tính thuần tuý, nó đã biến thành phương tiện tuyên truyền ! cho dù là vô tình, hay cố ý. Nếu đem một sự kiện lịch sử ra chứng minh về điều mình muốn nói trong lúc sôi máu tranh luận, đôi khi càng làm cho lịch sử trở nên rối ren hơn. Nhưng chắc chắn trong số những rối ren đó phải có một sự thật hiện hữu đã chìm sâu trong dĩ vãng hàng chục năm, có khi hàng trăm năm, hoặc sâu hơn. Vậy thì ai là người có khả năng khám phá ra sự thật đó và thuyết phục được số đông. Một điều không dễ làm! Lúc ấy phải cần đến miệng lưỡi’ của những người vừa có tài thuyết phục, vừa hiểu biết sâu rộng về khoa học biện chứng, và các phương pháp thường dùng trong sử học, như loại suy, đối chiếu, mang tính rất chuyên môn của các sử gia chân chính, mới có thể giúp người khác nhận biết về sự thật lịch sử. Trước đây, khi còn trẻ chúng ta là những chiến sĩ cầm súng ngoài chiến trường, tuy biết rõ một số sự thật nhưng không có khả năng và cơ hội nghiên cứu, cũng như trình bày quan điểm của mình trước công chúng. Bây giờ, chúng ta là những người thua trận, đã mất tất cả! Thế rồi thời gian qua nhanh, những bế tắc càng ngày càng nới rộng hơn trong đời sống, vì tuổi già mau đến, vì trí nhớ bị lão hóa trầm trọng; lực bất tòng tâm’, cho nên phải nhờ đến bàn tay/ khối óc của các bạn trẻ, những người Mỹ gốc Việt đầy năng lực và đầy nhiệt huyết tiếp sức. Vấn đề đặt ra ở đây, không phải là thắng, thua mà là sự thật. Chúng ta đang sống trong xã hội văn minh có nền Tư Pháp đứng đắn thì cho dù sự thật có bị che đậy, lấp liếm bao lâu đi nữa, người ta vẫn có hy vọng tìm lại được; chỉ tiếc là quá trễ! Trần Kim Bảng – K20 Hãy yêu mẹ khi mẹ còn biết. Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi. Ghi lời yêu quý lên bia đá. Đá vô tri nào có nghĩa lý gì Hãy yêu mẹ khi mẹ còn biết. Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi. Ghi lời yêu quý lên bia đá. Đá vô tri nào có nghĩa lý gì Bài văn mẫu lớp 10Trăm năm bia đá vẫn mòn, Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ khuyên răn con người phải sống đẹp, sao cho khi đã mất, tiếng thơm vẫn còn mãi về sau, đừng sống thấp hèn để đến khi mất đi trên thế gian tiếng xấu mãi vẫn không phai mờ. Văn mẫu lớp 10 Giải thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” gồm các bài văn mẫu hay được VnDoc sưu tầm và giới thiệu cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng cần thiết cho bài kiểm tra viết sắp tới đây của mình. Mời các em học sinh cùng tham khảo chi tiết và tải về bài viết tại đây ra, đã thành lập group chia sẻ tài liệu học tập THPT miễn phí trên Facebook Tài liệu học tập lớp 10. Mời các bạn học sinh tham gia nhóm, để có thể nhận được những tài liệu mới ý Giải thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” mẫu 11. Mở bàiGiới thiệu vấn đề cần nghị luận câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ”.Lưu ý Học sinh tự lựa chọn cách viết mở bài trực tiếp hoặc gián tiếp tùy thuộc vào năng lực của bản thân Thân bàia. Giải thích“Bia đá vẫn mòn” Tấm bia đá cứng chắc, người ta khắc tên tưởng nhớ trên đó nhưng thời gian trôi qua tấm bia ấy bị bào mòn.“Bia miệng vẫn còn trơ trơ” có những sự việc, những tên tuổi của con người không khắc, không ghi vào bia nhưng vẫn còn mãi như mới hôm nào qua lời kể, lời truyền miệng của con người từ đời này sang đời ca dao khuyên nhủ con người ta bài học Phải sống đẹp, sao cho khi đã mất, tiếng thơm vẫn còn mãi về sau, đừng sống thấp hèn để đến khi mất đi trên thế gian tiếng xấu mãi vẫn không phai Phân tíchMỗi con người chỉ được sống một lần, chúng ta hãy sống với những hành động đúng đắn nhất để bản thân không phải hối tiếc và sau này để lại cho đời tiếng chúng ta sống đúng, sống đẹp, chúng ta sẽ được người đời yêu quý, kính trọng, tin tưởng, từ đó, tiếng thơm sẽ vang xa ngay cả khi con người ta còn tất cả co người trong xã hội đều sống đẹp, sống tốt thì xã hội này sẽ lan tỏa được những thông điệp tốt đẹp hơn, chúng ta sẽ có được môi trường sống tốt sống lỗi, sống sai không chỉ mang đến cho con người những tổn hại, sự day dứt trong tâm hồn, bị người đời xa lánh, mất niềm tin mà chúng còn để lại tiếng xấu ngay cả khi chúng ta lìa xa cõi Chứng minhHọc sinh tự lấy dẫn chứng về những con người sống đẹp, sống có ích để lại tiếng thơm cho đời để minh họa cho bài làm của ý dẫn chứng xác thực, nổi bật, tiêu biểu, được nhiều người biết Phản biệnTrong xã hội vẫn còn có nhiều người sống lỗi, chỉ biết đến lợi ích của bản thân mình mà không quan tâm đến người khác, sẵn sàng làm những việc xấu xa để trục lợi. Lại có những người cố ý tỏ ra tốt bụng, làm những việc che mắt người khác để được tin tưởng, trọng dụng,… những người này đáng bị xã hội thẳng thắn lên án, chỉ Kết bàiKhái quát lại vấn đề nghị luận câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ”; đồng thời rút ra bài học và liên hệ bản ý Giải thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” mẫu 21. Mở bàiGiới thiệu câu ca dao và khái quát ý nghĩa của câu ca dao Câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn, nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” mang ý nghĩa khuyên răn con người ta trong lời ăn tiếng nói2. Thân bài-Giải thích ý nghĩa của câu ca daoÝ nghĩa khuyên răn con người cần ăn nói có văn hóa Ăn nói có văn hóa đã trở thành một chuẩn mực trong giao tiếp xã hộiÝ nghĩa nhắc nhở về lối văn hóa giao tiếp ngày nay Câu ca dao không chỉ là lời nhắc nhở và cảnh tỉnh lối giao tiếp của chúng ta mà còn đề cập tới phong cách giao tiếp ngày nayÝ của lời ăn tiếng nói hàng ngày Những lời nói hàng ngày của chúng ta tuy đơn giản vậy thôi nhưng thực ra đều mang ý nghĩa lớn lao3. Kết bàiKhẳng định ý nghĩa của câu ca dao Câu ca dao có ý nghĩa sâu sắc và tác động mạnh mẽ tới ý thức văn hóa giao tiếp của người dân Việt mẫu Giải thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ”Là con người sống trong xã hội, chúng ta cần phải sống sao cho đúng đạo làm người, đừng vì vật chất xa hoa làm hoen ố danh dự của mình, bởi “tiếng dữ đồn xa”, đã làm điều xấu thì không thể tránh khỏi miệng đời mai mỉa. Câu ca daoTrăm năm bia đá vẫn mònNgàn năm bia miệng vẫn còn trơ ca dao nêu lên một hiện tượng thường xảy ra trong cuộc sống Tấm bia đá kia rất cứng chắc, người ta khắc tên tưởng nhớ người thân trên bia. Nhưng thời gian trôi qua tấm bia ấy bị bào mòn và tên tuổi người xưa cũng mờ theo năm tháng. Nhưng có những sự việc, những tên tuổi của những con người không ai khắc tên, không ghi vào bia, mà việc ấy, những con người ấy vẫn còn mãi như mới hôm nào qua lời kể, lời truyền miệng của con người từ đời này sang đời khác. Bia miệng của người đời có giá trị thật lâu dài. Câu ca dao đưa lên vấn đề ấy nhằm nhắc nhở chúng ta một bài học Phải sống đẹp, sao cho khi đã mất, tiếng thơm vẫn còn mãi về sau, đừng sống thấp hèn để đến khi mất đi trên thế gian tiếng xấu mãi vẫn không phai nhắc nhở trong câu ca dao quý giá vô ngần. Từ xưa đến nay, vạn vật đều có sinh có tử, không ai bất tử bao giờ. Lúc còn sống, chúng ta có người giàu, kẻ nghèo, người tốt, kẻ dở, người hơn kẻ thua... Thế nhưng khi chết đi thì ai cũng chỉ có cái xác không hồn. Ta sẽ không còn gì về vật chất, thân xác mình sẽ trở về với cát bụi. Có còn chăng là mặt tinh thần, tiếng tăm của bản thân. Nếu chúng ta sống “đẹp” thì tiếng thơm lưu truyền mãi ngàn năm, sống “không đẹp” thì suốt đời tiếng xấu vẫn còn, bởi “Hùm chết để da, người ta chết để tiếng”. Đây cũng là quy luật tự nhiên. Nhìn lại những trang sử đã qua của dân tộc, chúng ta vô cùng tự hào trước lời nói hiên ngang bất khuất của Trần Bình Trọng “Ta thà làm quỷ nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc”. Càng tự hào kính phục những tấm gương anh hùng Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung, ta càng thấy tức giận và hổ thẹn cho Lê Chiêu Thống với cái tiếng để đời “Cõng rắn cắn gà nhà”, rước giặc Thanh sang xâm chiếm nước ta, Nguyễn Ánh cầu viện thực dân Pháp, “rước voi giày mả tổ”. Hay Tự Đức “bế quan tỏa cảng” làm cho đất nước lạc hậu. Những con người ấy giờ đây thân xác đâu còn nữa mà miệng đời vẫn còn mãi không thôi. Những việc làm của họ để lại nỗi nhục cho dân tộc Việt Nam. Cho nên họ phải chịu sự phê phán, trách móc, lên án của người đời. sống ở trên đời tiền bạc của cải quả là quan trọng, có nó con người mới sống sung sướng đầy đủ. Nhưng cao hơn những thứ của cải quý giá là phẩm chất, danh dự của con người, là tiếng tốt để đời vĩnh cửu. “Cái cò” trong lời ca dao Con cò mà đi ăn đêm đã làm sáng lên tấm gương ấy. Trước cái chết cò con van xinCó xáo thì xáo nước trongĐừng xáo nước đục đau lòng cò conCò đã cố gắng muốn giữ sự trong sạch thanh cao cho cháu con tự hào về mình. Chúng ta, là con người, ắt phải biết suy nghĩ, biết nhận thức. Vậy ta “thà tốt danh hơn lành áo” để bia miệng của người đời nhắc đến ta bằng những lời tốt đẹp. Đó chẳng phải là gia tài quý có giá trị muôn đời cho con cháu hay sao? Câu ca dao thật sự là bài học sáng giá cho mỗi chúng suy nghĩ ta càng thâm thìa rằng câu ca dao là động lực giúp ta phát huy mặt tốt, hạn chế mặt xấu để ngày càng sống tốt đẹp hơn, xã hội, đất nước sẽ tiến bộ hơn. Do đó từ nhỏ ta phải xây dựng cho mình một lối sống đẹp, sống làm sao để khi trưởng thành và cả đến lúc chết đi mọi người còn nhớ đến ta với những điều tốt đẹp. Có như thế ta mới không hổ thẹn với con cháu sau này. Nếu ai cũng hiểu được như vậy thì xã hội sẽ ngày một tốt đẹp thêm ca dao là lời nhắn nhủ chân tình của người xưa đối với chúng ta. Càng nghĩ ta càng cố gắng rèn luyện mình tốt hơn. Phải sống sao cho khi chết đi không còn hối hận điều gì, bởi mình chưa sống đúng ý nghĩa của một con người. Ta phải sống tốt để không phải mang bia miệng làm tủi lòng ông bà, cha mẹ và cả con cháu sau thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” - Bài làm 2Những truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc Việt Nam ta đã được lưu giữ lại và truyền đời bằng những câu ca dao, tục ngữ hay lời ăn tiếng nói hàng ngày. Câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn, nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” mang ý nghĩa khuyên răn con người ta trong lời ăn tiếng nói hàng ngày phải biết ăn nói cho đúng chuẩn mực, bởi lời nói sẽ có ý nghĩa tới muôn nói có văn hóa đã trở thành một chuẩn mực trong giao tiếp xã hội, cách giao tiếp sao cho lịch sự sẽ tạo nên những ấn tượng sâu sắc cho mỗi người, và không chỉ có ý nghĩa ngay khi đó mà những giá trị của nó còn được lưu truyền sâu xa hơn nữa. Bia đá khi trải qua mấy nghìn năm sương gió cũng phải hao mòn đi nhưng những lời nói của chúng ta thì sẽ vẫn còn đó, tồn tại mãi mãi chứ không hao mòn hay mất đi. Chúng ta nên nói lời hòa nhã, hợp với lòng người chứ không nên tùy tiện văng ra những lời nói miệt thị, thiếu văn hóa, xúc phạm tới mọi cụ cũng có câu “Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói” là vì vậy, tránh gây cho người khác những tổn thương, mất mát hay khó khăn vì những lời nói của mình. Câu ca dao không chỉ là lời nhắc nhở và cảnh tỉnh lối giao tiếp của chúng ta mà còn đề cập tới phong cách giao tiếp ngày nay, trình độ học vấn ngày nay có thể cao hơn, nhưng trình độ về văn hóa giao tiếp có thể không bằng những thời trước. Chúng ta đang sống trong xã hội ngày càng hiện đại hóa, các công nghệ tiên tiết, thiết bị hiện đại đang là rào cản cho việc giao tiếp của chúng ta, chúng ta ngày càng ít giao tiếp bằng lời nói với nhau, điều đó làm hạn chế đi những kỹ năng giao tiếp khéo léo, cách ứng xử tế nhị của mọi dần chúng ta đang làm phai mờ đi những cách giáo dục về giao tiếp và đối nhân xử thế ở con trẻ, rồi lớn lên chúng có những kiểu giao tiếp không mấy thiện cảm với mọi người. Những lời nói hàng ngày của chúng ta tuy đơn giản vậy thôi nhưng thực ra đều mang ý nghĩa lớn lao, người dân Việt Nam ta thường quan trọng lời ăn tiếng nói, bởi vậy mới có câu “Học ăn, học nói, học gói, học mở” hay “Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Chúng ta phải học hỏi, tiếp thu những cái hay, lời nói tốt đẹp để thu phục lòng người, tạo ấn tượng đẹp trong lòng mỗi người và để hình ảnh đẹp đó của mình được lưu truyền mãi về sau ca dao có ý nghĩa sâu sắc và tác động mạnh mẽ tới ý thức văn hóa giao tiếp của người dân Việt Nam, chúng ta cần trân trọng và coi đây là một bài học quý báu, nhắc nhở bản thân và mọi người, giáo dục con cái, hướng đến một xã hội Việt Nam với những lời nói tốt đẹp được lưu truyền và trường tồn mãi với thời thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” - Bài làm 3“Lời nói chẳng mất tiền muaLựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”Trong kho tàng văn học dân gian của Việt Nam ông cha ta để lại vô vàn những câu tục ngữ, ca dao để khuyên bảo và răn đe con người trong cách ăn nói, ứng xử, giao tiếp hàng ngày, người ta có câu “lời nói chẳng mất tiền mua/“lời nói chẳng mất tiền mua”, chẳng ai đánh thuế hay bắt ép bạn phải dùng tiền hay vật chất để mua lời nói, vì thế sao không dùng lời hay ý đẹp để nói với nhau, khi chết đi thân xác không còn với thời gian nhưng lời nói của bạn thì khiến người ta nhớ tới từ đời này sang đời bà ta có câu “trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” là câu tục ngữ khuyên răn chúng ta phải nói đúng chuẩn mực, bởi thông qua lời nói, cách giao tiếp, ứng xử của bạn là cách đánh giá phẩm chất, nhân phẩm của ăn nói của bạn chính là tiêu chuẩn để để đánh giá và bình phẩm về con người bạn. câu tục ngữ khuyên răn chúng ta phải ăn nói sao cho chuẩn mực, lịch sự, phù hợp với từng đối tượng và từng hoàn cảnh nhất đen của câu tục ngữ đó là qua trải qua hàng trăm năm của lịch sự, do yếu tố tự nhiên và khí hậu làm cho bia đá bị mòn và phai dần, còn những câu nói của bạn, dù trải qua hàng ngàn năm thì nó không bị mất đi mà còn tồn tại từ thời đại này sang thời đại khác. Nhưng đằng sau câu tục ngữ đó là cả một ý nghĩa sâu sắc, đó là khuyên răn chúng ta khi nói ra những lời nào thì hãy “uốn lưỡi 9 lần rồi nói” nghĩa là phải cân đo đem đếm xem phải nói với người khác như thế nào, bắt đầu ra sao, nên nói trong những trường hợp nào. Vì thế câu tục ngữ chính là lời dạy bảo con cháu ăn nói sao cho họp lòng người khác, không làm họ bị tổn thương, nhưng phải nói đúng sự thật, không được nói phét, nịnh hot, làm biến chất câu chuyện, nếu như thế chỉ làm cho họ thấy ghét bạn hơn mà thôi.“Tôm chết để hùm, người chết để tiếng”Khi chết đi con” tôm” thường để lại cái “hùm” của mình, đó là đặc tính và đặc điểm của loài này, còn con người khi chết đi con người không còn gì hết, tất cả được phân hủy, chỉ còn lời nói, tiếng tăm, hình ảnh của bạn là được người đời nhớ đến. Còn thân xác của bạn thì bị biến mất theo thời gian, nếu còn sống bạn ăn ở tốt và hiền lành thì khi chết đi, bạn được mọi người tôn trọng và tiếc nuối, ngược lại nếu còn sống bạn ăn ở độc ác, không coi trọng ai hết, khi chết đi bạn bị người đời chửi rủa và khinh tục ngữ giúp chúng ta thức tỉnh và nhận thức được tầm quan trọng của lời nói trong giao tiếp hằng ngày, một người có trí thức, được ăn học đàng hoàng và đầy đủ thì chắc chắn lời ăn tiếng nói của người ta cũng khác so với những người học thời đại công nghệ thông tin đang phát triển một cách rầm rộ như hiện nay, thay vì việc người ta giao tiếp, nói chuyện với nhau một cách trực tiếp thì giờ đây thông qua facbook, các trang mạng xã hội, con người có thể trò chuyện với nhau ở bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào mà không cần gặp mặt. Chính điều này đã làm mất đi tính chân thật và ý nghĩa thực sự của lời nói, nhưng cũng không thể phủ nhận sự quan trọng và hữu ích của công tục ngữ là bài học, là lời khuyên bảo mà ông cha ta muốn truyền đạt lại cho con cháu, dạy dỗ và thức tỉnh chúng ta phải ăn nói lịch sự, đoàng hoàng để mình vừa được tiếng mà người nghe cũng cảm thấy vui tai và hạnh phúc, lời nói có thêm bị thêm bớt khi truyền từ người này đến người kia, nhưng nhìn chung là xấu dần đều, vì thế khi nói vấn đề gì chúng ta hãy thật cẩn thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” - Bài làm 4Trong truyền thống của dân tộc ta đã có rất nhiều những câu tục ngữ nói về truyền thống tốt đẹp của dân tộc và nhiều câu cũng có ý nghĩa giáo dục rất sâu sắc, như lời ăn tiếng nói của con người, câu thơ trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ đã có ý nghĩa khuyên răn con người cần học ăn học nói cho đúng chuẩn mực bởi lời nói có ý nghĩa vang vọng và lưu truyền muôn câu tục ngữ trên đã có ý nghĩa khuyên răn con người cần ăn nói cho có văn hóa và đó là một lịch sự trong những cách giao tiếp của con người, những cách giao tiếp đó đã tạo nên những ấn tượng rất sâu sắc cho mỗi con người, nhiều hình ảnh của nó đã vang vọng và mang một ý nghĩa sâu xa. Câu thơ trên nghĩa đen muốn nói tới việc những bia đá trải qua mấy ngàn năm cũng bị mờ và phai nhạt màu đi, nhưng những câu nói từ miệng ra thì nó vẫn còn ở đó không bao giờ mất đi, những câu thư này ý nghĩa sâu xa muốn nhắn nhủ đến mỗi chúng ta cần ăn nói những lời nói hay và hợp lòng người không nên nói những lời nói làm tổn thương người khác, nó có thể sẽ là một điều mà khó khăn và làm cho con người bị mắc kiệt trong những lời nói đó vì vậy hãy nói những lời nói hợp với lòng người, không nên thích gì nói đấy các cụ xưa đã từng dạy phải uốn lưỡi bẩy lần trước khi nói trên không chỉ giúp cho chúng ta cảnh tỉnh và thay đổi được cách giao tiếp của chính mình mà nó đã nhắc nhở chúng ta phần nào về lối văn hóa ngày nay, khi mỗi con người được học tập một cách nghiêm túc và đàng hoàng thì những lời nói được nói ra lại không bằng những con người ở những thời kì trước, trình độ học vấn của họ thấp hơn chúng ta nhưng cách họ nói chuyện tế nhị và thu hút được lòng người. Ngày nay khi xã hội này càng phát triển những công nghệ tiên tiến hiện đại đã làm cho con người bớt những giây phút giao tiếp miệng chủ yếu chúng ta thấy chát qua facebook, zalo, nhắn tin qua những phương tiện này nhiều dần dần sẽ làm cho chúng ta mất đi khả năng giao tiếp khéo néo, bởi chúng ta chỉ dùng những từ ngữ ngắn gọn và không có nội dung rõ ràng câu chuyện mang tính chất xã hội, trêu đùa nhiều hơn, chính vì vậy ngôn ngữ khoa học ít được sử dụng, ngày nay chúng ta thấy ở hầu hết những người học sinh, cách đối nhân xử thế và cách giao tiếp không thu phục được lòng đá cũng có thể mòn nhưng những lời nói mà chúng ta sẽ lưu truyền mãi mãi những lời nói hay sẽ được lưu truyền trong tâm trí của mỗi người đó là những khoảnh khắc tốt đẹp còn những lời nói cay độc khắc sâu tới con người tới vài trăm năm nó được truyền miệng từ người này sang đời khác có khi chết đi câu đó vẫ tiếp diễn được lưu truyền. Chính vì những yếu tố trên mà dân tộc ta đã có những câu tục ngữ đó, câu đó đã nhắc nhở chúng ta cần ăn nói cho có đạo đức, và nói những lời nói hay, nhiều câu tục ngữ cũng nói về vấn đề này, “lời nói không mất tiền mua lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”, hay là “ người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe”. Chính những điều đó đã làm cho mọi chúng ta ý thức được tầm quan trọng của ngôn ngữ mà chúng ta nói ngôn ngữ hàng ngày chúng ta sử dụng có ý nghĩa rất lớn, người dân Việt Nam thường có câu “ học ăn học nói học gói học mở” chính vì vậy chúng ta phải học nói những ngôn ngữ hay và thu phục lòng người, chứ không phải chúng ta cứ nói ra thế là xong, tất cả đó là một nghệ thuật trong vấn đề giao tiếp, những câu đó đã tác động đến mỗi chúng ta khi ngôn ngữ và lời ăn tiếng nói hàng ngày có ý nghĩa rất lớn. Đối với một người khi nói những lời nói hay, và hợp tình hợp lý nó sẽ được mọi người biết đến rằng người đó nói hay và ăn nói dịu dàng. Ngược lại có những người chỉ nói những câu nói cục cằn không hay thì tất cả hai người đó khi mất đi vẫn mãi được lưu truyền nhưng người ăn nói nhẹ nhàng sẽ được ca ngợi, còn người kia bị phê phán sâu thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” - Bài làm 5Những câu tục ngữ luôn là những bài học đáng quý mà ông cha ta để lại cho đời sau. Câu tục ngữ trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ có ý nghĩa khuyên răn con người cần học ăn học nói cho đúng chuẩn mực bởi lời nói có ý nghĩa vang vọng và lưu truyền muôn truyền thống của dân tộc ta đã có rất nhiều những câu tục ngữ nói về truyền thống tốt đẹp của dân tộc và nhiều câu cũng có ý nghĩa giáo dục rất sâu sắc, như lời ăn tiếng nói của con người, câu thơ trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ đã có ý nghĩa khuyên răn con người cần học ăn học nói cho đúng chuẩn mực bởi lời nói có ý nghĩa vang vọng và lưu truyền muôn câu tục ngữ trên đã có ý nghĩa khuyên răn con người cần ăn nói cho có văn hóa và đó là một lịch sự trong những cách giao tiếp của con người, những cách giao tiếp đó đã tạo nên những ấn tượng rất sâu sắc cho mỗi con người, nhiều hình ảnh của nó đã vang vọng và mang một ý nghĩa sâu xa. Câu thơ trên nghĩa đen muốn nói tới việc những bia đá trải qua mấy ngàn năm cũng bị mờ và phai nhạt màu đi, nhưng những câu nói từ miệng ra thì nó vẫn còn ở đó không bao giờ mất đi, những câu thư này ý nghĩa sâu xa muốn nhắn nhủ đến mỗi chúng ta cần ăn nói những lời nói hay và hợp lòng người không nên nói những lời nói làm tổn thương người khác, nó có thể sẽ là một điều mà khó khăn và làm cho con người bị mắc kiệt trong những lời nói đó vì vậy hãy nói những lời nói hợp với lòng người, không nên thích gì nói đấy các cụ xưa đã từng dạy phải uốn lưỡi bẩy lần trước khi nói trên không chỉ giúp cho chúng ta cảnh tỉnh và thay đổi được cách giao tiếp của chính mình mà nó đã nhắc nhở chúng ta phần nào về lối văn hóa ngày nay, khi mỗi con người được học tập một cách nghiêm túc và đàng hoàng thì những lời nói được nói ra lại không bằng những con người ở những thời kì trước, trình độ học vấn của họ thấp hơn chúng ta nhưng cách họ nói chuyện tế nhị và thu hút được lòng người. Ngày nay khi xã hội này càng phát triển những công nghệ tiên tiến hiện đại đã làm cho con người bớt những giây phút giao tiếp miệng chủ yếu chúng ta thấy chát qua facebook, zalo, nhắn tin qua những phương tiện này nhiều dần dần sẽ làm cho chúng ta mất đi khả năng giao tiếp khéo néo, bởi chúng ta chỉ dùng những từ ngữ ngắn gọn và không có nội dung rõ ràng câu chuyện mang tính chất xã hội, trêu đùa nhiều hơn, chính vì vậy ngôn ngữ khoa học ít được sử dụng, ngày nay chúng ta thấy ở hầu hết những người học sinh, cách đối nhân xử thế và cách giao tiếp không thu phục được lòng ngườiBia đá cũng có thể mòn nhưng những lời nói mà chúng ta sẽ lưu truyền mãi mãi những lời nói hay sẽ được lưu truyền trong tâm trí của mỗi người đó là những khoảnh khắc tốt đẹp còn những lời nói cay độc khắc sâu tới con người tới vài trăm năm nó được truyền miệng từ người này sang đời khác có khi chết đi câu đó vẫ tiếp diễn được lưu truyền. Chính vì những yếu tố trên mà dân tộc ta đã có những câu tục ngữ đó, câu đó đã nhắc nhở chúng ta cần ăn nói cho có đạo đức, và nói những lời nói hay, nhiều câu tục ngữ cũng nói về vấn đề này, “lời nói không mất tiền mua lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”, hay là “ người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe”. Chính những điều đó đã làm cho mọi chúng ta ý thức được tầm quan trọng của ngôn ngữ mà chúng ta nói ngôn ngữ hàng ngày chúng ta sử dụng có ý nghĩa rất lớn, người dân Việt Nam thường có câu “ học ăn học nói học gói học mở” chính vì vậy chúng ta phải học nói những ngôn ngữ hay và thu phục lòng người, chứ không phải chúng ta cứ nói ra thế là xong, tất cả đó là một nghệ thuật trong vấn đề giao tiếp, những câu đó đã tác động đến mỗi chúng ta khi ngôn ngữ và lời ăn tiếng nói hàng ngày có ý nghĩa rất lớn. Đối với một người khi nói những lời nói hay, và hợp tình hợp lý nó sẽ được mọi người biết đến rằng người đó nói hay và ăn nói dịu dàng. Ngược lại có những người chỉ nói những câu nói cục cằn không hay thì tất cả hai người đó khi mất đi vẫn mãi được lưu truyền nhưng người ăn nói nhẹ nhàng sẽ được ca ngợi, còn người kia bị phê phán sâu câu nói đó đã tác động mạnh mẽ đến những ý thức của con người Việt Nam, chúng ta cần phải coi câu tục ngữ trên là một bài học quý báu để nhắc nhở bản thân cần nói những ngôn ngữ hay và hợp lòng người, những lời nói của chúng ta nói ra sẽ dai dẳng đến thời gian dài vì vậy hãy cẩn thận với những gì mà mình nói vừa giới thiệu tới các bạn 3 bài văn mẫu về giải thích câu ca dao Trăm năm bia đá vẫn mòn, Ngàn năm bia miêng vẫn còn trơ trơ. Qua đây bạn đọc có thể hiểu được nội dung của câu ca dao và nắm được những ý chính để xây dựng bài viết cho mình. Bạn đọc cần khái quát được nội dung ý nghĩa của câu ca dao. Trăm năm bia đá vẫn mòn, nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” mang ý nghĩa khuyên răn con người ta trong lời ăn tiếng nói. Câu ca dao khuyên răn con người ta cần ăn nói có văn hóa Ăn nói có văn hóa đã trở thành một chuẩn mực trong giao tiếp xã hội. Nhắc nhở mọi người về văn hóa giao tiếp ngày nay, câu ca dao không chỉ là lời nhắc nhở và cảnh tỉnh lối giao tiếp của chúng ta mà còn đề cập tới phong cách giao tiếp ngày nay. Những lời nói hàng ngày của chúng ta tuy đơn giản vậy thôi nhưng thực ra đều mang ý nghĩa lớn lao. Câu ca dao muốn nói với chúng ta rằng phải sống đẹp, sao cho khi đã mất, tiếng thơm vẫn còn mãi về sau, đừng sống thấp hèn để đến khi mất đi trên thế gian tiếng xấu mãi vẫn không phai mờ. Mong rằng qua đây bạn đọc có thêm nhiều ý tưởng và tài liệu để viết bài văn cho riêng mình đây VnDoc đã tổng hợp các bài văn mẫu Giải thích câu ca dao “Trăm năm bia đá vẫn mòn/ Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” cho các bạn tham khảo ý tưởng khi viết bài. Ngoài ra các bạn có thể xem thêm chuyên mục Soạn văn 10 mà VnDoc đã chuẩn bị để học tốt hơn môn Ngữ văn lớp 10 và biết cách soạn bài lớp 10 các bài trong sách Văn tập 1 và tập 2. Đồng thời các dạng đề thi học kì 1 lớp 10, đề thi học kì 2 lớp 10 mới nhất cũng sẽ được chúng tôi cập nhật. Mời các em học sinh, các thầy cô cùng các bậc phụ huynh tham giúp bạn đọc có thể giải đáp được những thắc mắc và trả lời được những câu hỏi khó trong quá trình học tập. mời bạn đọc cùng đặt câu hỏi tại mục hỏi đáp học tập của VnDoc. Chúng tôi sẽ hỗ trợ trả lời giải đáp thắc mắc của các bạn trong thời gian sớm nhất có thể nhé. Ý nghĩa của bia đá – Ý nghĩa tâm linh của bia đá tại Việt Nam. Ý nghĩa của bia đá theo từng thời kì là khác nhau, mỗi tấm bia đá, văn bia lại mang một giá trị khác nhau theo từng nội dung được khắc ghi trên đó. Ngoài những ý nghĩa về mặt truyền tải thông tin, bia đá còn mang những ý nghĩa về nghệ thuật, giá trị kiến trúc của thời kỳ đó. Nội dung bài viết1 Ý nghĩa lịch sử của bia đá tại Việt Giá trị nghệ thuật của bia đá tại Việt Giá trị về nội dung của bia đá tại Việt Nam Ý nghĩa lịch sử của bia đá tại Việt Nam Giá trị nghệ thuật của bia đá tại Việt Nam Bia đá là một loại thư tịch, có niên đại rõ ràng, có giá trị như những tác phẩm văn học, nghệ thuật, chứa đựng hệ thống thông tin nhiều mặt về lịch sử, kinh tế, xã hội… đương thời, không chỉ có giá trị trong quá khứ mà còn cả trong hiện tại. Bia đá là một tác phẩm thành văn được ghi trên đá, do tính chất quan trọng và có sự ảnh hưởng lớn mang tính lịch sử. Do vậy, bia đá thường được chăm chút nhiều về mặt mỹ thuật. Đối với bia đá thời Lý, đặc điểm bia đá thường có dáng cao to, có bia đá cao tới x dày uy nghiêm và hoành tráng như một tượng đài. Có lẽ, ngoài ý nghĩa và văn phong trong nội dung được ghi trên bia đá, hình thức to lớn của bia đá còn nhằm khẳng định tinh thần độc lập tự chủ, có bản sắc văn hóa riêng của nước Đại Việt bên cạnh nước Đại Tống luôn có mưu đồ bá quyền. Trên trán bia và diềm bia đều trang trí, chạm khắc họa tiết hoa văn đẹp, phù hợp với chủ đề cần trình bày. Bia đá khổng lồ được làm bằng khối đá xanh nguyên khối, nặng hơn 10 tấn, cao hơn 6m, trên bia khắc 200 con rồng tại chùa Bái Đính, Ninh Bình Trán bia đá là hình cong hai mặt, chạm khắc lưỡng long rồng hoặc lưỡng phượng chầu “mặt nguyệt”. Thời Lý, mặt nguyệt là một vòng tròn sáng, nhọn ở đỉnh đầu, thời Trần thường thay bằng hình chữ Phật Hán tự hình vuông, thời Lê là hình mặt trời có tia, thời Mạc là một vòng tròn ngoài có thêm 1 đến 3 vòng tròn đồng tâm, làm nổi rõ hình tượng “mặt nguyệt”, và về sau là hình mặt trời có nhiều tia sắc nhọn trông như ngọn lửa thiêng thiêu cháy mọi tà ma, bảo vệ sự trong sạch và an lành nơi đền chùa Phật pháp. Diềm bia đá thường được điêu khắc bằng các đề tài như hoa lá, chim thú có khi có cả hình người đi săn hoặc đánh trống đồng. Thời Lý, hoa văn trang trí uốn lượn dạng “hình sin”, ở những điểm uốn có trổ những bông hoa, càng về những triều đại sau, họa tiết hoa lá càng phong phú hơn nhằm làm mềm hóa tính khô khan trên chất liệu thô của đá. Đến thế kỷ 18, xuất hiện thêm các họa tiết mới như chim thú, tôm, cá và hình người. Họa tiết rồng thời Lý được nghệ nhân đá tại làng đá Ninh Vân, Ninh Bình phục dựng lại Bệ bia đá cũng được điêu khắc chu đáo. Thời Lý, bệ bia đá được chạm khắc hình Rồng, Rắn quấn lấy nhau và đầu luôn vươn lên với ý nghĩa thiêng liêng. Thời Trần, bệ bia đá thường thường điêu khắc hình Rùa với ý tưởng nhấn mạnh về một xã hội ổn định, phát triển trường tồn. Bệ bia đá thời Nguyễn là một khối đá trông vững chắc và uy nghi, có khi là hình tượng rùa đội bia được đặt trên bệ đá, với ý tưởng xây dựng một nước vững mạnh, kỷ cương xứng danh nước Đại Nam sánh vai với nước Đại Thanh phía Bắc. Hệ thống bia đá Việt Nam hiện tồn tại là một di sản văn hóa của dân tộc, gắn kết giữa quá khứ và hiện tại. Sự gắn kết ấy dù là vô hình hay hữu hình cũng đều cho chúng ta tự soi vào đấy để sống đẹp hơn, có ý nghĩa hơn. Với mục tiêu xây dựng một nước Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc thì trước hết mỗi chúng ta cần phải trân trọng, giữ gìn và phát huy hơn nữa những giá trị ông cha ta để lại, và bia đá là một trong những giá trị đó. Giá trị về nội dung của bia đá tại Việt Nam Về cơ bản, bia đá dùng để ghi lại những sự kiện lớn diễn ra trong lịch sử, sự kiện văn hóa, chính trị… hoặc ca ngợi công đức của các vị vua cai trị và tôn vinh những bậc nho học có công trạng hoặc đạt những giải cao trong các kỳ thi do triều đình tổ chức bia đá Tiến sĩ. Vào đầu thế kỷ XI, tại chùa Linh Xứng, núi Ngưỡng Sơn Thanh Hóa một bia đá ghi lại lời của Lý Thường Kiệt như sau “Xây dựng lâu ngày cõi báu đã xong, nếu không khắc bia để lại, thì con cháu mai sau không biết tìm đâu để noi theo dấu vết, nên phải dùng văn bia trình bày rõ ràng công việc đã làm, dù cho nhân vật có đổi dời tiếng lành vẫn truyền mãi”. Ý nghĩa lịch sử của bia đá tại Việt Nam Theo truyền thống Việt Nam, bia đá thường có nội dung về xây dựng chọn địa điểm, vị trí, theo thuyết phong thủy, ca ngợi cảnh đẹp, ca ngợi nhân vật được thờ tự… như bài thơ khắc trên bia chùa Quán Thánh năm 1904 nhằm miêu tả cảnh đẹp nơi đây “Chuông chùa văng vẳng trên sườn núi Trăng xế lung linh chiếu cửa hang Trong tiếng cá bơi nghe pháp vũ Am đồng cây nhọn gió mênh mang” Bia đá thời Lý ngoài văn xuôi, còn nói vắn tắt bằng văn vần, hàm xúc có giá trị như một tác phẩm văn học. Có nhiều bia ghi lại bằng chữ đại tự, ban tên danh của vua khi đi du ngoạn qua những đền, chùa, hoặc nơi thắng cảnh, làm thơ để lại rồi sai người khắc bia. Bia đá Tiến Sĩ lưu danh những hiền tài của quốc gia để noi gương học tập Người hiền tài là nguyên khí quốc gia. Vì vậy, người đỗ đạt cao thường được lưu danh vào bia đá mà người ta thường gọi là bia đá Tiến sĩ. Hiện nay, tại Văn Miếu – Quốc Tử Giám còn lưu giữ 82 bia tiến sĩ có niên đại từ thế kỷ 15 đến thế kỷ 18 1484 – 1779. Những bia đá này được xem là những minh chứng cho sự cần cù hiếu học của nhiều thế hệ ông cha chúng ta, đã góp công sức vào sự phát triển của dân tộc. Người xưa rất cẩn trọng trong việc xây dựng bia đá bao gồm bia và văn bia. Người soạn và viết văn bia phải là người có hiểu biết thâm sâu về chữ Hán Nôm, văn hay, chữ đẹp, thường là những vị quan lớn trong triều, hoặc các nhà thiền sư, hay danh nho như Phạm Sư Mạnh, Trương Hán Siêu…. Cuối văn bia thường ghi ngày, tháng, năm, niên hiệu viết nên bia đá đó để những đời sau biết đến và noi theo.

bia đá vô tri giờ đây có nghĩa gì đâu